Hạ đường máu là gì? Các bài nghiên cứu khoa học liên quan
Hạ đường máu là tình trạng nồng độ glucose trong máu giảm xuống dưới mức bình thường, thường dưới 70 mg/dL, gây ra các triệu chứng thần kinh và tim mạch nguy hiểm. Đây là biến chứng cấp tính thường gặp ở người dùng insulin hoặc thuốc hạ đường huyết, đòi hỏi nhận biết và xử trí kịp thời để tránh hậu quả nghiêm trọng.
Định nghĩa hạ đường máu
Hạ đường máu (hypoglycemia) là tình trạng trong đó nồng độ glucose trong máu giảm xuống mức thấp bất thường, thường được xác định là dưới 70 mg/dL (3.9 mmol/L). Đây là một cấp cứu nội khoa phổ biến, đặc biệt ở người mắc đái tháo đường đang điều trị bằng insulin hoặc thuốc uống hạ đường huyết. Ngoài bệnh đái tháo đường, hạ đường máu cũng có thể gặp ở người bình thường do rối loạn nội tiết, u tuyến tụy, nhịn ăn kéo dài, hoặc uống rượu khi không ăn.
Hạ đường máu được chia thành các mức độ: nhẹ (có thể tự xử trí), trung bình (cần hỗ trợ), và nặng (gây mất ý thức hoặc co giật). Mức độ nặng được định nghĩa khi glucose máu dưới 54 mg/dL và có biểu hiện thần kinh trung ương. Hạ đường máu tái diễn có thể gây mất cảm giác cảnh báo (hypoglycemia unawareness), làm tăng nguy cơ hôn mê và tử vong.
Tổ chức ADA (American Diabetes Association) khuyến cáo xử trí hạ đường máu theo nguyên tắc “15-15 rule” cho các trường hợp nhẹ: dùng 15g carbohydrate nhanh, đợi 15 phút, kiểm tra lại glucose máu, và lặp lại nếu cần. Đối với các trường hợp nặng cần tiêm glucagon hoặc truyền glucose tĩnh mạch càng sớm càng tốt.
Sinh lý học glucose trong máu
Nồng độ glucose trong máu là kết quả của sự cân bằng giữa ba quá trình: hấp thu glucose từ thực phẩm, tổng hợp glucose nội sinh (tại gan và thận), và tiêu thụ glucose tại mô. Hormone insulin có tác dụng làm giảm glucose máu bằng cách tăng vận chuyển glucose vào tế bào, trong khi các hormone như glucagon, epinephrine, cortisol, và GH có tác dụng tăng đường huyết.
Cơ thể duy trì glucose máu ổn định thông qua một loạt cơ chế phản hồi. Khi glucose giảm, tuyến tụy tiết glucagon, kích thích gan phân giải glycogen thành glucose (glycogenolysis) và tổng hợp glucose mới (gluconeogenesis). Epinephrine và cortisol cũng hỗ trợ quá trình này khi stress hoặc hạ đường máu nghiêm trọng.
Ở người bình thường, các cơ chế bù trừ hoạt động hiệu quả, giúp tránh được tình trạng hạ đường máu trừ khi có yếu tố gây rối loạn như nhịn ăn dài ngày hoặc hoạt động thể lực quá mức mà không bổ sung đủ năng lượng.
Nguyên nhân gây hạ đường máu
Nguyên nhân phổ biến nhất của hạ đường máu là do điều trị đái tháo đường, đặc biệt khi dùng insulin hoặc các thuốc nhóm sulfonylurea như glibenclamide, gliclazide. Các yếu tố làm tăng nguy cơ bao gồm: dùng thuốc quá liều, bỏ bữa, ăn ít carbohydrate, tăng cường vận động, uống rượu hoặc suy thận, gan.
Bên cạnh đó, một số tình trạng không liên quan đến đái tháo đường cũng có thể gây hạ đường máu:
- Suy tuyến thượng thận hoặc tuyến yên (thiếu cortisol hoặc GH)
- Insulinoma (u tế bào beta tụy tiết insulin)
- Suy dinh dưỡng nặng, suy gan mạn
- Sau phẫu thuật dạ dày (hội chứng dumping)
- Ngộ độc rượu, quinine, hoặc thuốc kháng sốt rét
Một số trẻ sơ sinh và trẻ nhỏ có thể gặp hạ đường máu do rối loạn bẩm sinh về chuyển hóa (ví dụ thiếu enzym G6PD hoặc rối loạn chuyển hóa acid béo), đặc biệt khi bị nhiễm trùng hoặc nhịn đói.
Triệu chứng lâm sàng
Triệu chứng hạ đường máu thường xuất hiện khi glucose máu giảm dưới 70 mg/dL, và được chia thành hai nhóm chính: triệu chứng thần kinh tự chủ và triệu chứng thần kinh trung ương. Triệu chứng thần kinh tự chủ là dấu hiệu cảnh báo sớm và bao gồm:
- Run tay, vã mồ hôi, tim đập nhanh
- Lo lắng, đói, buồn nôn
- Da tái, cảm giác lạnh
Triệu chứng thần kinh trung ương xuất hiện khi glucose tiếp tục giảm, ảnh hưởng đến chức năng não:
- Nhức đầu, nhìn mờ, khó nói
- Lú lẫn, mất phối hợp, hành vi bất thường
- Co giật, mất ý thức, hôn mê
Mức độ triệu chứng không chỉ phụ thuộc vào nồng độ glucose tuyệt đối mà còn phụ thuộc vào tốc độ giảm glucose và ngưỡng thích nghi cá nhân. Người bị đái tháo đường lâu năm có thể mất phản xạ cảnh báo sớm, khiến họ dễ rơi vào hạ đường máu nặng mà không có triệu chứng báo trước.
Chẩn đoán hạ đường máu
Chẩn đoán hạ đường máu không chỉ dựa vào chỉ số glucose máu thấp mà còn cần kết hợp với biểu hiện lâm sàng. Bộ tiêu chuẩn Whipple là nguyên tắc kinh điển để xác định một trường hợp hạ đường máu thật sự, bao gồm ba yếu tố:
- Triệu chứng lâm sàng phù hợp (run tay, mệt, lú lẫn, co giật...)
- Đo glucose máu tại thời điểm có triệu chứng và ghi nhận giá trị thấp bất thường (thường <70 mg/dL)
- Triệu chứng cải thiện nhanh chóng sau khi bổ sung glucose
Xét nghiệm glucose máu được thực hiện bằng hai cách:
- Glucose mao mạch: sử dụng máy đo đường huyết cầm tay, cho kết quả nhanh nhưng có thể sai lệch ±15%
- Glucose huyết tương: phương pháp chuẩn trong phòng xét nghiệm, độ chính xác cao, dùng để xác nhận
Ở các bệnh viện, có thể cần làm thêm các xét nghiệm khác như: nồng độ insulin, C-peptide, cortisol, hormone tăng trưởng (GH), xét nghiệm chức năng gan, thận, siêu âm tụy nếu nghi ngờ insulinoma. Trong trường hợp không rõ nguyên nhân, có thể tiến hành nghiệm pháp nhịn ăn 72 giờ để khảo sát cơ chế bệnh sinh.
Xử trí và điều trị
Việc xử trí hạ đường máu cần khẩn trương và theo nguyên tắc “nhanh – đúng – đủ”. Đối với trường hợp nhẹ đến trung bình (người bệnh còn tỉnh táo), xử trí như sau:
- Cho uống 15–20g carbohydrate hấp thu nhanh như:
- 120–150 ml nước ngọt có đường
- 1 thìa canh mật ong hoặc siro
- 3–4 viên glucose 5g
- Kiểm tra lại glucose máu sau 15 phút
- Nếu còn thấp, lặp lại lần 2
- Sau khi ổn định, nên ăn bữa chính hoặc bữa phụ chứa carbohydrate chậm hấp thu để tránh tái phát
Với trường hợp hạ đường máu nặng (bất tỉnh, co giật), không được cho uống hoặc ăn mà cần:
- Tiêm bắp hoặc dưới da 1 mg glucagon (nếu có sẵn và người thân được huấn luyện)
- Truyền tĩnh mạch 20–50 ml dung dịch glucose 30–50% nếu có đường truyền
- Tiếp tục truyền glucose 5–10% duy trì để phòng tái phát
- Chuyển viện ngay nếu điều kiện không đủ hoặc không đáp ứng
Phòng ngừa hạ đường máu
Phòng ngừa là yếu tố then chốt để giảm tỷ lệ biến chứng và tử vong do hạ đường máu, nhất là ở bệnh nhân đái tháo đường. Một số biện pháp thực hành hiệu quả bao gồm:
- Tự đo glucose máu trước và sau ăn, trước khi lái xe hoặc tập thể dục
- Không bỏ bữa, đảm bảo cung cấp đủ carbohydrate trong mỗi bữa
- Hỏi ý kiến bác sĩ trước khi tăng liều thuốc hoặc thay đổi chế độ ăn/uống
- Sử dụng thiết bị đo đường huyết liên tục (CGM) nếu có điều kiện
- Đeo vòng cảnh báo y tế, đặc biệt với người có tiền sử hạ đường máu nặng
Đối với bệnh nhân lớn tuổi hoặc có bệnh lý tim mạch kèm theo, mục tiêu kiểm soát đường huyết nên linh hoạt hơn để tránh hạ đường máu. Cá nhân hóa điều trị và giáo dục bệnh nhân là yếu tố sống còn.
Biến chứng và hậu quả lâu dài
Hạ đường máu, đặc biệt khi xảy ra lặp lại hoặc kéo dài, có thể gây nhiều hậu quả nghiêm trọng:
- Suy giảm trí nhớ, khả năng nhận thức, đặc biệt ở người lớn tuổi
- Tăng nguy cơ té ngã, tai nạn lao động, tai nạn giao thông
- Rối loạn nhịp tim, đặc biệt ở người có bệnh mạch vành
- Biến chứng thần kinh vĩnh viễn nếu hạ đường máu kéo dài
Ở người mắc đái tháo đường type 1, hạ đường máu lặp lại có thể làm mất hoàn toàn cơ chế phản xạ bù trừ, khiến họ không có triệu chứng báo trước khi glucose máu giảm. Đây là yếu tố nguy cơ hàng đầu của hạ đường máu nặng và tử vong bất ngờ (dead-in-bed syndrome).
Tài liệu tham khảo
- American Diabetes Association. Hypoglycemia. diabetes.org
- NIH – MedlinePlus: Hypoglycemia. medlineplus.gov
- Mayo Clinic – Low blood sugar (hypoglycemia). mayoclinic.org
- UpToDate – Approach to hypoglycemia. uptodate.com
- Johns Hopkins Medicine – Managing Hypoglycemia. hopkinsmedicine.org
Các bài báo, nghiên cứu, công bố khoa học về chủ đề hạ đường máu:
- 1
- 2
- 3
- 4
- 5
- 6
- 10